Đăng nhập

CHO ĐI VÀ NHẬN LẠI
Lượt xem: 35

 “Một hôm, một sinh viên trẻ có dịp đi dạo với giáo sư của mình. Vị giáo sư này vẫn thường được các sinh viên gọi thân mật bằng tên "người bạn của sinh viên" vì sự thân thiện và tốt bụng của ông đối với học sinh.”

Điu k diu ca cho đi và nhn li

Trên đường đi, hai người bắt gặp một đôi giày cũ nằm giữa đường. Họ cho rằng đó là đôi giày của một nông dân nghèo làm việc ở một cánh đồng gần bên, có lẽ ông ta đang chuẩn bị kết thúc ngày làm việc của mình.

Anh sinh viên quay sang nói với vị giáo sư: "Chúng ta hãy thử trêu chọc người nông dân xem sao. Em sẽ giấu giày của ông ta rồi thầy và em cùng trốn vào sau những bụi cây kia để xem thái độ ông ta ra sao khi không tìm thấy đôi giày."

Vị giáo sư ngăn lại: "Này, anh bạn trẻ, chúng ta đừng bao giờ đem những người nghèo ra để trêu chọc mua vui cho bản thân. Nhưng em là một sinh viên khá giả, em có thể tìm cho mình một niềm vui lớn hơn nhiều nhờ vào người nông dân này đấy. Em hãv đặt một đồng tiền vào mỗi chiếc giày của ông ta và chờ xem phản ứng ông ta ra sao."

Người sinh viên làm như lời vị giáo sư chỉ dẫn, sau đó cả hai cùng trốn vào sau bụi cây gần đó.

Chẳng mấy chốc người nông dân đã xong việc và băng qua cánh đồng đến nơi đặt giày và áo khoác của mình. Người nông dân vừa mặc áo khoác vừa xỏ chân vào một chiếc giày thì cảm thấy có vật gì cứng cứng bên trong, ông ta cúi xuống xem đó là vật gì và tìm thấy một đồng tiền. Sự kinh ngạc bàng hoàng hiện rõ trên gương mặt ông. Ông ta chăm chú nhìn đồng tiền, lật hai mặt đồng tiền qua lại và ngắm nhìn thật kỹ. Rồi ông nhìn khắp xung quanh nhưng chẳng thấy ai. Lúc bấy giờ ông bỏ đồng tiền vào túi, và tiếp tục xỏ chân vào chiếc giày còn lại. Sự ngạc nhiên của ông dường như được nhân lên gấp bội, khi ông tìm thấy đồng tiền thứ hai bên trong chiếc giày. Với cảm xúc tràn ngập trong lòng, người nông dân quì xuống, ngước mặt lên trời và đọc to lời cảm tạ chân thành của mình. Ông bày tỏ sự cảm tạ đối với bàn tay vô hình nhưng hào phóng đã đem lại một mòn quà đúng lúc cứu giúp gia đình ông khỏi cảnh túng quẫn người vợ bệnh tật không ai chăm sóc và đàn con đang thiếu ăn.

Anh sinh viên lặng người đi vì xúc động, nước mắt giàn giụa. Vị giáo sư lên tiếng: "Bây giờ em có cảm thấy vui hơn lúc trước nếu như em đem ông ta ra làm trò đùa không?" Người thanh niên trả lời: "Giáo sư đã dạy cho em một bài học mà em sẽ không bao giờ quên. Đến bây giờ em mới hiểu được ý nghĩa thật sự của câu nói mà trước đây em không hiểu: "Cho đi là hạnh phúc hơn nhận về".

Lời Chúa ngày hôm nay, Chúa dạy chúng con biết rằng muốn người khác làm cái gì cho mình thì hãy làm cho người khác trước.

Th 3 Tun XII TN1

Li Chúa: Mt 7, 6.12-14

6Khi y Chúa Giêsu phán cùng các môn đ rng: “Đng ly ca thánh mà cho chó, và đng vt ngc trai trước mt heo, ko chúng giày đp dưới chân, ri quay li cn xé các con.” 12Vy tt c nhng gì các con mun người ta làm cho các con, thì chính các con hãy làm cho người ta như thế! Đy là điu mà l lut và các tiên tri dy. 13“Các con hãy vào qua ca hp, vì ca rng và đường thênh thang là li đưa đến hư mt, và có nhiu k đi li y; 14ca và đường đưa ti s sng thì cht hp, và ít k tìm thy”.

http://tgpsaigon.net/suy-niem/20150622/31080

Lạy Chúa, đôi khi con thấy cuộc đời quá bất công, tại sao con cho đi nhiều như thế nhưng lại không nhận được gì, nhưng con không hề biết rằng hạnh phúc chính là những thứ con cho đi, đó là những niềm vui vô hình không chạm tay được, không nhìn thấy được. Chắc hẳn ai cũng từng thắc mắc rằng tại sao khi người khác đau khổ mình luôn ở bên nâng đỡ, nhưng khi họ vực dậy được rồi thì vô tình đi xa mãi, ra khỏi cuộc đời mình cách lặng lẽ, âm thầm… Còn bản thân tôi khi tôi buồn ai sẽ đến bên tôi, ở lại bên tôi, ủi an những đau khổ của tôi? Quả thế, cuộc đời là một vòng tròn, nó cứ xoay mãi, xoay cả những con người trong đó, xoay họ ra khỏi cuộc đời bạn, người này đi rồi thì sẽ có người khác đến bên bạn, an ủi chia sẻ những đau thương của bạn. Thế nên đừng đòi lại những thứ mình đã cho đi, bởi mình sẽ được trả lại bằng cách này hay cách khác, hãy mở lòng ra để đón nhận tất cả.

Lạy Chúa, xin Chúa đỡ nâng con, nắm lấy tay con, cho con vững bước trên con đường nhỏ hẹp đầy chông gai, để con theo dấu chân Ngài tìm được hạnh phúc đích thực của mình. Amen.

 
Phản hồi

Người gửi / điện thoại

Nội dung

 

Đức mến tha thứ tất cả, tin tưởng tất cả, hy vọng tất cả, chịu đựng tất cả (1Cr 15,7)

Tự tạo website với Webmienphi.vn